Ngày nay, tuy có hàng chục thiết kế cùng màu sắc khác nhau nhưng chỉ cần nhìn vào, bạn sẽ nhanh chóng nhận ra đó là một chiếc ghế monobloc.
Bất kể bạn đến từ nơi nào trên thế giới, khả năng cao là bạn từng ít nhất một lần ngồi vào chiếc ghế này trong một thời điểm nào đó của cuộc đời. Đây được gọi là ghế monobloc – có lẽ là chiếc ghế bạn chạy nhất trong lịch sử. Có hàng tỷ chiếc ghế nhựa monobloc trên khắp thế giới, từ vỉa hè, trong hàng quán, các sự kiện đông người hay thậm chí là trong bãi rác khổng lồ ở Thái Bình Dương.
Monobloc là loại ghế phổ biến nhất thế giới.
Phiên bản đầu tiên về một chiếc ghế làm từ một khối vật liệu duy nhất xuất hiện từ những năm 1920, khi các nhà thiết kế chế tạo ra nó bằng cách uống các tấm kim loại hay ván ép.
Bắt đầu từ những năm 1950, công nghệ nhựa mới đã cho phép chế tạo ghế bằng cách đúc hoặc ép vật liệu thành hình dạng mong muốn trong một bước sản xuất duy nhất. Đến những năm 1960, sự có mặt của vật liệu tổng hợp đã giúp việc sản xuất những chiếc ghế monobloc bằng nhựa trở nên khả thi hơn.
Chiếc ghế nhựa giá rẻ, nhẹ, có thể xếp chồng lên nhau đầu tiên (được gọi là ghế monobloc) có vẻ như được thiết kế năm 1967 bởi một người Ý tên là Vico Magistretti.
Sau đó, sản phẩm này được sản xuất hàng loạt vào những năm 70 bởi Tập đoàn Grosfillex. Tuy nhiên, vì không có bản gốc bằng sáng chế, không ai thực sự biết đâu là “cha đẻ” của ghế monobloc. Cũng không rõ có chính xác bao nhiêu chiếc ghế tồn tại trên thế giới dù con số ước tính có thể lên tới cả tỷ.
Bước ngoặt mà sau đó thành công của chiếc ghế nhựa trắng nhanh chóng lan rộng ra toàn thế giới là vào năm 1972, khi nhà thiết kế người Pháp, Henry Massonnet phát minh ra Fauteuil 300. Đây là món đồ nội thất giá rẻ có thể được tạo ra chỉ trong 2 phút và do đó, giảm đáng kể chi phí sản xuất.
Chiếc ghế Fauteuil 300 do Henry Massonnet phát minh năm 1972.
Monobloc là tên gọi có nguồn gốc từ phương pháp sản xuất đơn giản này. Các mô hình sản xuất hàng loạt đầu tiên bao gồm ghế Panton (1958), được thiết kế bởi nhà thiết kế người Đan Mạch – Verner Panton, ghế Bofinger (1964) của kiến trúc sư người Đức – Helmut Bätzner. Từ những năm 1980 trở đi, ngày càng có nhiều công ty đưa các mẫu tương tự ra thị trường.
Mẫu ghế Resin Garden ra đời năm 1983 được sản xuất bằng kỹ thuật ép phun. Khi đó, các hạt polypropylen được nung nóng đến 220 độ C rồi phun vào khuôn đúc, tạo thành ghế. Tên gọi monobloc bắt nguồn từ phương pháp này vì sản phẩm ra đời từ một khối vật liệu không thể bị phá vỡ.
Một mẫu ghế Resin Garden.
Khuôn đúc ghế nhựa khá đắt tiền với mức giá hàng trăm nghìn USD hay đôi khi là hàng triệu USD. Tuy nhiên đổi lại, việc sản xuất chỉ cần ít nhân công, thời gian cũng như chi phí vật liệu. Thành phẩm chỉ tốn khoảng 3 USD chi phí và thường được bán với giá 10 USD. Ngày nay, tuy có hàng chục thiết kế cùng màu sắc khác nhau nhưng chỉ cần nhìn vào, bạn sẽ nhanh chóng nhận ra đó là một chiếc ghế monobloc.
Hình ảnh khuôn đúc ghế monobloc.
Chiếc ghế monobloc là hình ảnh của một sản phẩm nội thất giá rẻ và phổ biến trên khắp thế giới trong nhiều thập kỷ qua. Chúng có thể được nhìn thấy ở bất cứ nơi nào có nhu cầu về chỗ ngồi giá rẻ – có thể là trong các khu vườn ở châu Âu, quán cà phê ở châu Phi hoặc nhà hàng ở châu Á.
Dù giá rẻ và tiện lợi là vậy nhưng ghế monobloc vẫn bị ghét. Thậm chí nhiều đến nỗi tại thành phố Basel, Thụy Sĩ, ghế nhựa còn trở thành vấn đề mang tính chính trị. Cụ thể, trong nhiều năm, vật dụng này bị cấm sử dụng ở bên ngoài các nhà hàng vì người dân than phiền rằng chúng phá hỏng cảnh quan thành phố.
Apple Store bị cướp phá, Apple nhắc nhẹ 1 câu khiến kẻ trộm iPhone trong cuộc biểu tình tại Mỹ vội tìm cách trả lại!
Gia Vũ